Chuyện xảy ra đã gần 10 năm rồi nhưng đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in từng chi tiết của câu chuyện.
Vào khoảng giữa năm 2002 tôi mới bắt đầu làm quen lĩnh vực thiết kế web cho nên vẫn còn đang tìm tòi học hỏi. Ban đầu tôi học Photoshop trước và tại thời điểm đó tài liệu không nhiều như bây giờ. Lúc đó vẫn đang là sinh viên nên còn nghèo (giờ vẫn nghèo), tôi có kiếm được một cuốn ebook rất hay về Photoshop.Tựa đề là Photoshop Classroom in a book.
Bởi vì là phiên bản download “chùa” không có file đính kèm nên cũng gây nhiều phiền toái trong lúc học. Tôi cũng tìm kiếm trên mạng rất nhiều và tình cờ kiếm được một trang web chuyên về Photoshop Tutorial và đặc biệt có những file đính kèm của cuốn sách tôi đang học.
Giống như “ăn mày gặp chiếu manh, chết đuối vớ phải cây chuối”, tôi download liền mấy file về thực tập. Nhưng trên trang web đó chỉ có đến chương thứ 5 thì hết. Nên tôi đành liên hệ với quản trị viên của trang web đó. Ông tên là David Logan.
Tất nhiên là email xin xỏ cho nên tôi cũng toàn viết những lời lẽ bố láo lừa đảo, chim xa tổ, lá xa cành, anh anh em em ngọt sớt … rồi đại loại là xin ông cho link download mấy chương sách còn lại.
Những email đầu tiên ông ấy gửi cho tôi một vài chương mà tôi yêu cầu. Sau đó tôi lại xin thêm mấy chương nữa. Ông ấy với chất giọng vẫn rất lịch sự, nhiệt tình và rất thân thiện, gửi tiếp cho tôi thêm 3 chương nữa.
Email lần thứ 3 tôi có hỏi những chương còn lại, ông ý mới nói “anh cho tôi địa chỉ của anh, tôi sẽ gửi một đĩa CD chứa hết các bài tập cho anh“. Cũng bán tín bán nghi, tôi cho ông ý địa chỉ của tôi.
Khoảng một tuần sau tôi nhận được một gói bưu phẩm gửi từ Canada sang Hà Lan. Tôi thực sự bất ngờ với món quà nhỏ mà đấy ý nghĩ này. Về giá trị vật chất thì chiếc đĩa đó không đáng là bao. Nhưng cho đến bây giờ tôi vẫn nhớ mãi cảm giác cũng như niềm biết ơn vô bờ đến con người chưa bao giờ gặp mặt mà chỉ vài email đã bỏ công sức chép ra CD, mang ra bưu điện và gửi cho tôi.
Từ đó tôi có suy ngẫm nhiều về cách hành xử giao tiếp giữa người quản lý trang web và người đọc. Lúc ban đầu khi trang web mới hình thành bạn còn có nhiều động lực để trả lời email, comment. Nhưng khi trang web đã lớn mạnh, bạn dần dần quên đi “nhiệm vụ” này. Có người rất ít khi trả lời email được gửi về, hoặc có trả lời thì cũng với thái độ trịnh thượng, kể cả, ban ơn. “Câu này tôi nói nhiều rồi mà, vô diễn đàn mà search”, “oài, sao vấn đê đơn giản thế mà cũng phải hỏi? tự google đi” v.v..
Khi bạn làm ra trang web thì người đọc là phần quan trọng nhất của trang web. Đó chính là lỹ lẽ sống của một trang web, không có họ bạn chỉ còn là người tự nói cho mình nghe. Do vậy bạn hãy quan tâm đến người đọc của mình, đặt lợi ích của họ lên trên hết mọi thứ, hãy tự hỏi nếu bạn là người đọc của chính mình, bạn có thấy vui không khi vào trang web v.v..
Chính vì rút ra được từ kinh nghiệm trên mà tôi luôn cố gắng trả lời tất cả các email gửi về cho trang web của mình. Tôi thậm chí kiểm tra cả hòm thư rác để đảm bảo không email nào “lọt lưới”. Tôi cũng luôn cố gắng đặt địa vị mình vào vị trí của các bạn và xem xem có thể làm gì để khi các bạn đến với izwebz là có cảm giác gần gũi, thân thiện, không có gì phải dấu diếm, không có link ẩn, không có password, không có box kín hoặc box VIP.
Mỗi tutorial đều có demo và source code, mỗi video đều đó hai phiên bản cho các bạn download và xem online, mỗi chương sách đều đó phiên bản .pdf cho các bạn xem online và offline. Tóm lại, tôi luôn đạt lợi ích của các bạn lên trên hết.
Tôi luôn tin rằng nếu các bạn thực sự hài lòng với một trang web thì về lâu về dài đó là cái lợi rất lớn cho trang web. Chính vì thế bài học rút ra từ đây sẽ là cho dù trang web của bạn có nhỏ xíu hoặc lớn mạnh, hãy dành thời gian cho người đọc của bạn. Hãy coi họ là những người bạn của bạn và giữ thái độ thân thiện, chuyên nghiệp và vui vẻ. Đừng gắt gỏng, đừng giáo điều, đừng chỉ trích, đừng chế giễu với những người mới. Ai cũng phải bắt đầu từ một điểm nào đó.
Theo Hoidoanhnhan