Thành công chỉ đến với những người biết nắm bắt cơ hội khi nó đến, dám hành động và sẵn sàng đối mặt với rủi ro.
Chọn cho mình một con đường
Khi còn nhỏ, Rockefeller luôn mơ ước trở thành một người giàu có “Trong tay có 100 nghìn USD”. Vào thế kỷ XIX lương bình quân mỗi tháng của một công nhân là hơn 10 USD, vì thế ở thời kỳ lúc này ước mơ của Rockefeller là một ước mơ vĩ đại, nó giống như việc tất cả người dân Trung Quốc ngày nay muốn trở thành triệu phú hay tỉ phú. Để nhanh chóng thực hiện được hoài bão, năm 1855 sau khi tốt nghiệp đại học, Rockefeller bắt đầu đi tìm việc ở những nơi có khăn năng phát triển như ngân hàng, các cửa hiệu bán buôn, các công ty đường sắt. Cuối cùng vào ngày 26 tháng 9 ông được nhận làm kế toán cho một doanh nghiệp, lương mỗi tuần là 9 USD, gần gấp 2 lần so với mức lương hiện nay. Rockefeller rất hài lòng với công việc mới này. Ông coi ngày bắt đầu làm việc là ngày sinh nhật thứ hai của mình và mỗi năm ông đều tổ chức chúc mừng ngày đó.
Năm 1858, tiền lương hàng năm mà Rockefeller được lĩnh đã tăng lên 600 USD. Nhưng ông cho rằng mức lương hợp lý nhất mà mình được nhận lúc này phải là 800 USD, thế là ông yêu cầu ông chủ tăng lương cho mình. Ông chủ của Rockefeller tìm cách từ chối. Sau một hồi suy nghĩ, Rockefeller quyết định bỏ việc, tự mình lập nghiệp. Ông hợp tác cùng một người anh, thành lập công ty thương mại. Lúc đó trong tay ông chỉ có 800 USD. Ông hỏi vay bố ông 1.000 USD với mức lãi suấtlà 10% mỗi năm. Do kinh doanh khá thuận lợi, năm đầu tiên Rockefeller và bạn của ông kiếm được 4.000 USD. Năm thứ hai kiếm được 17.000 USD, năm thứ ba chính là năm 1861, năm đó Mỹ xảy ra chiến tranh, công ty mới thành lập của ông nhờ vào việc buôn bán thực phẩm thịt cá, nông cụ, muối và các đồ dùng khác mà phát triển rất nhanh.
Không lâu sau, dầu khí trở thành ngành phát triển mạnh ở Mỹ. Rockefeller đã nghiên cứu rất kỹ về ngành kinh tế đó, vì vậy ông quyết định chuyển sang kinh doanh dầu khí. Năm 1865, ông dùng một khoản tiền lớn 72.500 USD mua lại cổ phần của bạn ông tại công ty trước, sau đó ông hợp tác với chuyên gia Andrew Carnegie, 2 người cùng nhau thành lập nên công ty chuyên kinh doanh dầu khí. Năm đó, thu nhập mỗi năm của công ty đặt 2 triệu USD. Trải qua một thời gian cạnh tranh buôn bán khá dài, công ty dầu khí của Rockefeller đã chiếm gần 95% lượng sản xuất dầu khí toàn nước Mỹ. Rockefeller trở thành người giàu có nhất nước Mỹ cũng như trên toàn thế giới với số tài sản lên tới hàng trăm tỷ USD.
Rockefeller đã tạo dựng sự nghiệp như thế nào? Có phải do từ nhỏ ông đã có ước mơ phát tài không? Rất nhiều người, do có công việc khá tốt nên quên mất giấc mơ khi mình còn là thanh niên. Cũng có những người vì không hài lòng với công việc hiện tại mà quyết định phải tự lập nghiệp. Vì vậy, những người có tài nên biết quý trọng cái tài đó, không nên chỉ vì những ngày ngọt ngào ngắn ngủi mà chôn vùi đi tài năng.
Đứng giữa ngã tư cuộc đời, chỉ có những người có đủ dũng khí mới dám hành động và phấn đấu, mới dám sáng tạo, quyết định chọn cho mình con đường không giống những người khác.
Năm 1953, một người thợ làm vườn của Cảnh Thực (Cảnh Thực là một đại diện của giới doanh nghiệp Nhật Bản) do thiếu tự tin mà mất đi cơ hội thành công của chính mình.
Một hôm, người thợ làm vườn nói với Cảnh Thực: “Thưa ngài Đỗ Trường, tôi thấy sự nghiệp của ngài càng ngày càng phát triển, còn tôi chỉ như một con ve, cả đời sống bám vào thân cây, mãi chẳng khá lên được, thầy có thể dạy cho tôi bí quyết thành công của ngài không?”
Cảnh Thực gật đầu nói: “Được thôi, tôi thấy anh rất hợp với việc ươm trồng cây cối. Như vậy đi, bên cạnh nhà máy của tôi có hơn 60.000 m2 đất trống. Chúng ta cùng hợp tác trồng cây giống. Một cây giống hiện nay bán được bao nhiêu tiền nhỉ?”
“40 đồng” Cảnh Thực lại nói: “Tốt, coi như 3m2 trồng 2 cây, trừ đi số cây có thể chết đi, thì trên 60.000 m2 chúng ta có thể trồng được 250.000 cây, tính theo giá cây con lúc đó ta có thể thu được 1.000.000 đồng, vậy thì sau 3 năm sau, ta sẽ bán được bao nhiêu tiền đây?”
“Khoảng 30 triệu đồng”
“Tôi sẽ chi trả cho việc mua phân bón và đồng thời là người thu số tiền 1.000.000 đồng, 3 năm sau chúng ta đã thu được hơn 6 triệu lợi nhuận, lúc đó chúng ta sẽ tách ra mỗi người một nơi”.
Không ngờ người thợ làm vườn lại từ chối và nói: “Tôi không dám làm như vậy đâu”.
Cuối cùng, Cảnh Thực đành phải dựa theo hình thức trả công, thuê người làm vườn đó trồng và ươm cây non. Ba năm sau Cảnh Thực thu được một nguồn lợi nhuận lớn, còn người thợ làm vườn đó chỉ mãi yên ổn với số lương ba cọc ba đồng mà thôi.
Một người thiếu sự dũng cảm, không dám mạo hiểm thì không bao giờ đạt được thành công cả. Thành công chỉ đến với những người biết nắm bắt cơ hội khi nó đến, dám hành động và sẵn sàng đối mặt với rủi ro.
Trích trong cuốn sách: Làm thế nào khi lựa chọn sai
Theo Business