Chốn công sở có hẳn là văn minh?

Môi trường công sở vẫn luôn được mọi người nghĩ đến là một nơi lý tưởng của lối sống văn minh, là nơi tập trung của những người nhiều chữ. Thế nhưng, “sống trong chăn mới biết chăn có rận”, ở đâu cũng có người thế này, kẻ thế kia.


Công sở vẫn luôn được mọi người nghĩ đến là một nơi lý tưởng của lối sống văn minh. Ảnh: internet


Lối ứng xử lệch chuẩn
Bác Nguyễn Tiến Thành, nhân viên bảo vệ ở một cơ quan hành chính nhà nước (địa chỉ được giấu theo yêu cầu của nhân vật) cho biết: “Tôi làm bảo vệ đến nay đã ngót nghét 20 năm, nên đã gặp qua rất nhiều người. Có những người, ăn mặc rất lịch sự, mới nhìn qua ai cũng đoán là người tri thức đầy mình, thế nhưng cách hành xử thì lại… không bằng những người ít học như chúng tôi. Anh ta đi đến cổng cơ quan, và nhìn thấy rất rõ tấm bảng “Dừng xe, tắt máy, xuất trình giấy tờ” nhưng lại làm ngơ như chốn không người, cứ phóng thẳng xe vào trong.
Chúng tôi chạy đến yêu cầu anh ta dừng lại thì anh ta lại trợn mắt bảo: “Tôi vào làm việc với sếp của các anh”.
Trong trường hợp đó, dù anh ta có nói là gặp sếp to cỡ nào thì chúng tôi cũng vẫn yêu cầu anh ta ra khỏi cơ quan.
Cũng có người, tuổi còn cao hơn chúng tôi rất nhiều, nhưng khi đến làm việc họ đều tuân thủ quy định của cơ quan, xuống xe, tắt máy, xuất trình giấy tờ và xin vào gặp anh A, chị B một cách rất lịch sự. Đối với những người như vậy, chúng tôi đều rất niềm nở và tận tình chỉ cho họ từ chỗ để xe đến nơi có người mà họ cần gặp”.
“Thế mới nói, không phải cứ người có học là cư xử có văn hóa đâu” – bác Thành thở dài.
Trên đây chỉ là một câu chuyện rất nhỏ nơi công sở, mà chuyện ứng xử sao cho được việc mình mà không làm phiền lòng người khác có thể nói là trong tầm nay của bất cứ ai. Tuy nhiên nhiều người lại bỏ qua.

Buôn dưa lê, bán dưa chuột
Còn khi đã vào đến công sở rồi thì vô vàn là chuyện, từ chuyện buôn dưa lê, bán dưa chuột về vấn đề thăng chức của người này, hay chuyện riêng tư của người kia… Mà ai cũng hiểu rằng, một vấn đề dù là rất nhỏ nhưng khi đã được mang ra để “buôn bán” thì câu chuyện bao giờ cũng được thêm thắt để cho ly kỳ, hấp dẫn, đến mức một con kiến cũng có khi biến thành một con voi.
Bên cạnh đó, ở môi trường công sở người ta cũng dễ dàng bắt gặp những cảnh, đồng nghiệp với nhau nhưng “bằng mặt mà không bằng lòng”. Khi công việc còn ảnh hưởng đến nhau thì xun xoe, đến khi không còn cần đến nhau nữa thì nhìn thấy nhau có khi cũng làm ngơ.
Thế mới có chuyện, một vị thủ trưởng đã về về hưu nói vui mà chua chát rằng: “Khi còn đương chức thì gặp ai người ta cũng lễ phép chào hỏi với vẻ tôn kính, đi đến đâu là có cấp dưới xun xoe đến đó. Thế mà vừa nhận quyết định về hưu, gặp nhân viên cũ có khi họ còn tránh mặt để đỡ tốn một câu chào…”.

Ứng xử là chiếc chìa khóa vạn năng
Những nghi thức ứng xử chốn công sở đã trở thành việc nên làm và đôi khi là bắt buộc phải làm.
Để có thể trở thành một người ứng xử giỏi, cần phải nắm được những nguyên tắc cơ bản như: được việc mình, nhưng không mất lòng người; luôn nhận biết được đúng tư cách của mình; phải biết tôn trọng người khác và tự trọng; và phải biết chấp nhận.
Bạn hãy nhớ rằng, điều tối kỵ nơi công sở và cũng là điều khó tránh nhất tại các công ty đó là nạn bè phái, “buôn chuyện” và nói xấu sau lưng. Bạn có nghĩ rằng nếu mình làm như vậy với đồng nghiệp của mình thì cũng có lúc bạn bị đồng nghiệp đối xử lại như những gì bạn đã làm. Đó là một tính xấu cần phải tránh, bạn nên đối xử tốt và quan tâm tới mọi người một cách chân thành, không lôi kéo người khác cùng moi móc, nói xấu hay “chọc ngoáy” vào chuyện riêng tư, khuyết điểm của bất kỳ đồng nghiệp nào.
Nếu bạn thấy một ai đó có khuyển điểm, hoặc sai sót, hãy khéo léo và nhẹ nhàng góp ý riêng cho người đó, không nên có hành động bất nhã với đồng nghiệp của mình, hãy chứng tỏ bạn là một người thân thiện và thông minh.