Leif Babin từng làm nhà huấn luyện cho giai đoạn khó khăn nhất trong việc đào tạo các ứng viên tiềm năng của SEAL là “Hell Week” (Tuần lễ địa ngục). Trước đó, Babin từng giữ chức trung đội trưởng trong đơn vị SEAL được nhiều huy chương nhất trong chiến dịch ở Iraq. Từ đó, ông đã rút ra được bài học sâu sắc: “Không có tập thể kém, chỉ có lãnh đạo tồi”.
Babin kể rằng, trong một bài huấn luyện những ứng viên SEAL sẽ được phân thành các nhóm 7 người. Mỗi nhóm được giao cho một chiếc xuồng hơi có từ Thế chiến thứ II, nặng khoảng 100kg. Những người có quân hàm cao nhất sẽ trở thành đội trưởng của cả nhóm: họ có trách nhiệm nhận lại, truyền đạt và giám sát việc thực hiện mệnh lệnh của người huấn luyện. Các nhóm này cùng nhau trải qua hàng loạt các cuộc đua mệt mỏi, trong đó bao gồm việc cùng nhau khênh xuồng đi đường dài trên mặt đất, rồi cùng nhau chèo giữa đại dương đầy sóng dữ.
Sau vài vòng thi đấu như vậy, Babin thấy rằng có một đội luôn đến đầu (tạm gọi là đội A), và một đội khác luôn về cuối (đội B). Nhóm huấn luyện quyết định điều đội trưởng của đội A sang đội B và ngược lại. Và kết quả khá là bất ngờ: với người lãnh đạo mới, đội A đã bị rớt hạng, trở thành một đội chỉ ở mức khá. Trong khi đó, đội B lại nhanh chóng vươn lên vị trí dẫn đầu.
Theo nhận xét của Babin, hiện tượng này xảy ra là do đội A đã có đủ thời gian tập luyện cùng nhau để có thể đạt được thành tích ở mức nhất định dù có lãnh đạo kém thế nào đi nữa. Tuy nhiên, lãnh đạo mới của đội này không thể có được sự tôn trọng từ các thành viên, cũng như duy trì sự phối hợp nhịp nhàng về lâu dài.
Trong khi đó, người đội trưởng cũ của đội A lại truyền được cảm hứng để đưa đội B vươn lên vị trí dẫn đầu bằng cách khiến họ tin rằng họ cũng có khả năng như đội A. Kỷ luật của đội này cũng được xiết lại, việc cự cãi trong nội bộ hoàn toàn không còn được chấp nhận.
Babin và đồng sự của mình là Jocko Willink nhận thấy rằng điều đó cũng xuất hiện trong các công ty mà họ hợp tác tư vấn. Babin cho biết những nhà quản lý thường yêu cầu ông tìm hiểu và sửa chữa các đội ngũ yếu kém trong công ty họ. Ngoài những nhân viên thật sự yếu kém cần phải sa thải, Babin cho rằng sẽ thật ngớ ngẩn nếu muốn vịn vào thành tích non nớt để gạt bỏ cả một đội. Thay vì thế, trước khi muốn đuổi ai, nhà lãnh đạo cần phải nhìn lại hành vi của mình trước đã.
“Một trong những điều mà tôi học được từ bài tập đua thuyền, đó là hầu hết mọi người đều muốn giành vị trí số 1. Những người ở trong đội B thực ra không muốn ở trong một nhóm thất bại, họ muốn giành chiến thắng… Tôi cho rằng nhà lãnh đạo cần có sự khiêm tốn để nhận ra những gì bản thân có thể làm tốt hơn cho việc dẫn dắt đội của mình.”
Hồi tưởng lại những năm tháng với SEAL, nhiều lần Babin đã nghĩ “Nếu tôi có một đội ngũ tốt hơn, tôi sẽ làm mọi việc tốt hơn.” Nhưng giờ thì Babin nhận ra mình đã sai, “Nếu tôi là một nhà lãnh đạo tốt hơn, đội của tôi sẽ tốt hơn. Đó mới chính là những gì các nhà lãnh đạo cần nhận thức được, từ đó đứng lên và thay đổi”.
Theo NCĐT